Description
Đức Ông, còn được biết đến với danh xưng Đức Chúa Ông, là một nhân vật có vai trò đặc biệt trong lịch sử Phật giáo. Theo kinh điển Phật giáo, Đức Ông chính là Cấp Cô Độc (Anathapindika) – một thương nhân giàu có sống vào thời Đức Phật Thích Ca Mâu Ni tại Ấn Độ cổ đại.
Tên gọi Cấp Cô Độc mang ý nghĩa sâu sắc: “người chu cấp cho những người cô đơn, nghèo khổ”. Danh hiệu này phản ánh chính xác bản chất và hành trạng của ngài – một người luôn dang rộng vòng tay giúp đỡ những người bất hạnh, kém may mắn trong xã hội văn khấn đức ông
Đức Ông nổi tiếng với việc đã bỏ ra một khối tài sản khổng lồ để mua lại khu vườn của Thái tử Kỳ Đà (Jetavana) ở nước Xá Vệ (Sravasti). Theo truyền thuyết, để thể hiện lòng tôn kính với Đức Phật, ngài đã trải vàng phủ kín mặt đất của khu vườn để mua lại làm nơi Đức Phật và tăng đoàn cư ngụ, thuyết pháp. Khu vườn này sau đó trở thành tu viện Kỳ Viên nổi tiếng – nơi Đức Phật đã trải qua nhiều mùa an cư và thuyết giảng nhiều bài pháp quan trọng.
Với hành động này, Đức Ông được xem là vị thí chủ lớn nhất, người hộ pháp tiêu biểu nhất trong lịch sử Phật giáo. Ngài đại diện cho hình ảnh người cư sĩ lý tưởng, người đã dùng tài sản của mình để phụng sự Tam Bảo và cứu giúp chúng sinh. Nguồn: phatgiao.org.vn
Vai trò và ý nghĩa của Đức Ông trong tín ngưỡng Phật giáo Việt Nam
Trong không gian thờ tự của các ngôi chùa Việt Nam, ban thờ Đức Ông thường được đặt bên tay trái của ban thờ Tam Bảo (trong khi bên phải là ban thờ Thánh Hiền). Vị trí này mang ý nghĩa biểu trưng sâu sắc: nếu việc hoằng dương Phật pháp là trách nhiệm của các vị tu sĩ, thì việc hộ trì chánh pháp là nhiệm vụ của hàng cư sĩ tại gia.
Xem thêm tại: https://denchua.com/van-khan-duc-ong-2295.html